Bài mẫu Viết thư UPU lần thứ 50 năm 2021 về đại dịch Covid-19 (17 mẫu)

Or you want a quick look: Dàn ý Viết thư quốc tế UPU lần thứ 50 năm 2021

Cuộc thi viết thư Quốc tế UPU lần thứ 50 năm 2021 với chủ đề “Em hãy viết thư cho một người thân trong gia đình để chia sẻ trải nghiệm của mình về đại dịch COVID-19” (Write a letter to a family member about your experience of the COVID – 19 pandemic) dành cho học sinh dưới 15 tuổi.

Do diễn biến phức tạp của dịch Covid-19 ở một số tỉnh, thành phố, lịch nhận bài dự thi UPU sẽ lùi đến ngày 25/3/2021 (hạn cũ là 28/2/2021) tính theo dấu Bưu điện. Bài dự thi không dài quá 800 từ, là một bức thư viết dưới dạng văn xuôi rồi gửi về Báo Thiếu niên Tiền phong, số 5 Hòa Mã, Hà Nội.  Vậy mời các bạn cùng theo dõi dàn ý chi tiết, cùng 15 mẫu viết thư cho người thân về đại dịch Covid-19 trong bài viết dưới đây:

[external_link_head]

Dàn ý Viết thư quốc tế UPU lần thứ 50 năm 2021

1. Phần đầu bức thư

- Địa điểm và thời gian viết thư: viết ở góc phía bên phải trang giấy.Ví dụ:

  • Bắc Giang, ngày 15 tháng 8 năm 2020
  • Hồ Chí Minh, ngày 1 tháng 7 năm 2020
  • Huế, ngày 28 tháng 10 năm 2020

- Lời chào đầu tiên dành cho người nhận thư (người thân trong gia đình em). Ví dụ:

  • Ông kính mến của con!
  • Bố thân mến!
  • Mẹ yêu quý của con!

2. Phần nội dung bức thư

- Dẫn dắt nêu mục đích, lý do hay thời gian, hoàn cảnh em viết bức thư này. Gợi ý: đã lâu chưa được gặp gỡ, muốn gửi gắm thông điệp nào đó, muốn chia sẻ những thông tin đặc biệt…

- Nội dung chính của bức thư: chia sẻ trải nghiệm của mình về đại dịch Covid:

  • Nêu những thông tin cơ bản mà em biết về đại dịch Covid (nguồn gốc, mức độ nguy hiểm, cơ chế lây lan, hậu quả của nó…) và tình hình dịch Covid ở nước ta (gây ra nhiều khó khăn, nguy hiểm nhưng về cơ bản đã được kiểm soát…)
  • Những mong muốn đối với người nhận thư về việc phòng tránh dịch (mong người nhận thư nên hoặc không nên làm gì để tránh lây lan)
  • Lợi ích của việc phòng dịch cẩn thận từ những cá nhân nhỏ ảnh hưởng đến gia đình và toàn xã hội
  • Thể hiện niềm tin vào tương lai hoàn toàn chế ngự được dịch bệnh

- Tình cảm của em dành cho người nhận thư.

3. Phần cuối bức thư

- Chữ kí của người viết thư, cùng từ xưng hô thân mật. Ví dụ: Cháu trai đáng yêu của bà, con gái ngoan ngoãn của bà, em trai của anh…

Gợi ý viết thư UPU lần thứ 50 về Covid-19

Các em hãy gọi tên chính xác những “trải nghiệm” của mình về đại dịch này để viết trong bức thư của mình nhé qua một số câu hỏi gợi ý như sau:

1. Em đã hiểu về dịch bệnh này như thế nào; em đã trang bị những kiến thức cần thiết để biết cách tự bảo vệ bản thân mình và sống chung với nó hay chưa?

2. Dịch bệnh COVID – 19 đã có những ảnh hưởng như thế nào đến cuộc sống của em, từ thói quen sinh hoạt hàng ngày, việc học tập, việc gặp gỡ, tiếp xúc với những người xung quanh mình, việc đi lại trên các phương tiện giao thông công cộng, tham quan, du lịch…

3. Em đã từng sống ở một khu vực nào phải cách ly khi khu phố hay ngôi làng của em có người nhiễm COVID – 19?

4. Trong gia đình em có những người tham gia trực tiếp vào công tác phòng chống dịch bệnh, thầm lặng đóng góp vào thành công của Việt Nam trong cuộc chiến chống COVID – 19?

5. Em có giấc mơ nào về việc tìm ra vắc xin phòng chống COVID – 19 và thế giới sẽ được bảo vệ trong “trạng thái bình thường mới”?

6. Đặc biệt, là một công dân Việt Nam, em có những trải nghiệm đặc biệt như thế nào về đất nước mình, quốc gia có những thành tựu đáng tự hào trên mặt trận phòng chống dịch COVID – 19?

Viết thư cho thím về đại dịch Covid 19

Hà Nội, ngày ..... tháng ..... năm 2021

Gửi thím Thúy kính yêu!

Thím ơi, dịch bệnh bên Nga sao rồi hả thím? Thím vẫn giữ sức khỏe đấy chứ ạ? Xứ sở băng tuyết lạnh giá như vậy, thím phải mặc thật ấm nhé! Con không biết rõ tình hình dịch bệnh bên đó nghiêm trọng thế nào, mà con chỉ biết diễn biến dịch bệnh Covid – 19 ngay tại đất nước Việt Nam, ngay tại gia đình mình, con kể cho thím nghe về con virut xấu xí đó nhé!

Thím có biết không, vài ngày đầu sau năm mới Tết Nguyên đán, con đã nghe trên tivi, đài báo về sự xuất hiện của con virus Corona, được cho rằng tìm thấy ở Thành phố Vũ Hán - Trung Quốc. Thoạt đầu gia đình mình vẫn bình thản lắm thím ạ. Ngay cả con nữa, con chẳng đề phòng gì đâu, vì chỉ nghĩ đó là loại virus gây bệnh cúm mùa bình thường. Tuy nhiên chỉ trong vòng một vài ngày thôi, đã có vài người chết đột ngột. Xem những video người đàn ông đang đi lại bình thường trên đường mà bỗng ngất đi, ngã ngay xuống mặt đường, và tắt thở, con mới run sợ đến lạ. Ôi thế ra con virus nhỏ bé này mà lại giết chết được người sao? Hoang mang, lo lắng, con vội vàng lên các trang mạng xã hội để tìm kiếm tin tức. Nhưng rồi, con lại càng hoang mang hơn, bởi trên các trang mạng, chỉ cần có smartphone thôi là đã có thể ngồi ở nhà Livestream và bảo “Tôi đang ở Vũ Hán – Trung Quốc” là đã nhen lửa lo lắng cho hàng trăm nghìn người rồi. Con tự hỏi tại sao họ lại độc ác quá thế? Chỉ vì muốn câu view, câu like mà nhẫn tâm đem lại sự bất an cho dư luận, đưa tin đồn thất thiệt, gây nhiều khó khăn trong công tác phòng chống dịch bệnh. Biết không thể tin tưởng những video tự phát trên mạng xã hội, con chỉ theo dõi tin tức “chính thống” từ kênh truyền hình VTV của Nhà nước, các trang báo nổi tiếng là uy tín. Con chăm chỉ cập nhật tin tức mỗi ngày.

Chỉ trong vòng một tuần thôi mà số người mắc bệnh và số người chết đã tăng lên đột ngột. Bởi vì đây là loại virus lan truyền trong không khí, rất khó kiểm soát, lại thêm tâm lý chủ quan của mọi người lúc đầu dịch, nên mới lây lan nhanh chóng như thế . Người người, nhà nhà nói chuyện với nhau về Covid – 19, khắp các trang mạng cũng chỉ cập nhật về chủ đề này, cả thế giới sục sôi lên vì Covid.

Ngay trong gia đình mình, từ ông bà cho đến ba mẹ đều đã biết sự nguy hiểm của dịch bệnh, thế nên ông bà nhắc nhở chúng con mặc ấm suốt thôi. Ba mẹ con quan tâm hơn đến việc ăn uống, lúc nào cũng dặn phải ăn chín uống sôi mới đảm bảo được sức khỏe. Dịch bệnh vẫn cứ ngày càng nghiêm trọng, đến khi dịch bùng phát tại Việt Nam, khiến người dân mình điêu đứng hết cả. Khắp các siêu thị, chợ lớn, tiệm nhỏ, mọi người đổ xô đi mua đồ ăn, thịt cá, mì tôm, xà phòng rửa tay,… Chen lấn xô đẩy, người ta giành nhau mua đồ ăn cho thật nhanh, thật nhiều. Bởi tâm lý không mua nhanh thì hết chứ sao! Đặc biệt nhất là vấn đề khẩu trang thím ạ. Đây vốn là loại vật dụng thiết yếu hàng ngày, tuy nhiên nhiều người cũng đâu có sử dụng, cứ nghĩ không dùng cũng chẳng hề hấn gì đâu. Cơ mà virus Corona lây lan trong không khí nên ở Việt Nam mình, họ đổ xô đi mua khẩu trang ngay lập tức. Giống như ở siêu thị, các tạp hóa, hiệu thuốc chật kín người. Hàng giả, hàng kém chất lượng len lỏi khắp nơi, tăng giá gấp bốn, gấp năm lần bình thường, đúng là tỏ lòng người chỉ qua chiếc khẩu trang. Nhưng người dân vẫn sẵn sàng mua trữ, để đảm bảo luôn khỏe mạnh thím nhỉ? Bên đó thím cũng nhớ đeo khẩu trang nha thím, bảo vệ cơ thể từ những việc nhỏ đơn vậy thôi ạ!

Đáng lo nhất vẫn là vấn đề lương thực. Nhất là khi Thủ tướng Chính phủ ra quyết định toàn dân tự cách li tại nhà 14 ngày, con lại đâm lo lắng. Hàng ngày con xuống bếp kiểm tra thùng gạo mấy lần, con cứ chỉ sợ hết gạo để ăn. Rồi lại mở tủ lạnh năm lần bảy lượt xem còn thịt cá, rau tươi không? Vì siêu thị đóng cửa hết rồi, không biết dịch bệnh còn kéo dài đến bao giờ. Bà thấy con cứ lấm lét xuống bếp thì biết ngay, bà cứ bảo con đừng lo, nhà mình vẫn còn nhiều đồ ăn bà mua trước dịch rồi. Con bớt lo hơn, nhưng cũng thấy bữa cơm ít đi món thịt, thêm vào chút rau, mà vẫn ấm cúng cơm nhà thím nhỉ?

Có lẽ đối với lũ học sinh chúng con, việc chờ đợi tin tức hàng ngày, Bộ giáo dục thông báo nghỉ học là cứ thế mà vui sướng thỏa thích. Ở nhà tha hồ mà ăn chơi, ngủ nướng, ngủ cho bù những ngày dậy sớm đi học thím ạ. Tuy nhiên chúng con vẫn học Online tại nhà, chỉ cần có thiết bị kết nối với Internet là con được gặp lại thầy cô, bạn bè con, vui khôn tả. Học Online tiện lợi lắm thím, con không phải ì ạch đạp xe đến trường xa nữa, cứ ngồi tại nhà mà học thôi, mưa chẳng tới mặt, nắng chẳng tới đầu, kỉ niệm thời Covid của con đó!

Những ngày ở nhà, ăn ngủ nhiều, nhưng con vẫn không quên tập thể dục. Ngày nào con và các em cũng thi nhau tập luyện, nhảy nhót theo những video trên tivi, vừa rèn luyện sức khỏe, vừa gắn kết với anh em, nghĩ mà vui lắm thím ạ. Hạnh phúc hơn nữa, là con có nhiều thời gian dành cho gia đình hơn. Trước đây con chỉ có đi học rồi về nhà, ăn uống rồi lại học bài, thì bây giờ con đã ăn chậm hơn, kể cho ông bà nghe nhiều câu chuyện hơn, xem phim cùng cả nhà, ấm áp và hạnh phúc. Lúc này con lại biết ơn con virus Corona, nhờ nó mà gia đình mình gắn kết hơn, kỉ niệm lại ùa lúc con đang viết những dòng này. Tiếc quá, thím vẫn chưa về được Việt Nam để cùng gia đình quây quần đầm ấm.

Con số người chết vẫn cứ ngày một tăng nhanh trên thế giới. Người chết hàng loại ở bệnh viện, trại dã chiến, số lượng không thể thống kê hết được. Nhìn thấy những cảnh tượng ấy trên tivi, con xót xa lắm. Đúng là mạng sống đáng quý như thế, lơ là là tuột ngay khỏi tầm tay. Con đã biết trân trong cuộc đời vô thường này. Thấy gia đình, thấy đoàn tụ ấm cúng là con tìm được ý nghĩa của cuộc đời mình.

Thím hãy giữ gìn sức khỏe nhé! Thím mặc ấm vào nữa đó, ông bà ở nhà cứ hỏi thím không biết có khỏe không, công việc thế nào rồi? Nhưng mà thím đừng lo nhé, con đang cố gắng giúp đỡ ông bà nhẹ bớt gánh nặng công việc nhà. Thím hãy cứ yên tâm làm việc, thỉnh thoảng gọi điện cho ông bà là được rồi ạ. Con mong ngày thím trở về.

Những trải nghiệm mùa Covid, con đã kể cho thím nghe rồi, còn nhiều câu chuyện lắm ạ, nhưng con đành gác lại cho bức thư sau. Thím giữ sức khỏe nhé! Bây giờ con đi học bài đây ạ, đến giờ học của con rồi. Con chào thím nhé! Dịch bệnh bên Liên bang Nga như thế nào, thím hãy viết thư cho con biết nhé. Con mong thư của thím.

Thân gửi thím yêu!

Cháu gái

Viết thư cho mẹ về đại dịch Covid 19

Viết thư cho mẹ về đại dịch Covid 19 - Mẫu 1

Hà Nội, ngày … tháng … năm …

Mẹ yêu quý của con!

Cũng đã 3 tuần rồi con chưa được gặp mẹ. Từ lúc đại dịch Covid-19 bùng lên, mẹ đã luôn phải túc trực ở bệnh viện. Để đảm bảo an toàn cho mọi người, mẹ đã không thể về nhà. Thế nhưng, mẹ đừng quá lo lắng về con và bố nhé. Hiện nay, con đã được nghỉ học ở nhà, còn bố thì vẫn đi làm bình thường. Tuy nhiên, cả con và bố vẫn luôn tuân thủ đúng theo những khuyến cáo của bộ y tế và lời mẹ dặn. Đi đâu con và bố cũng mang khẩu trang, và thường xuyên sát khuẩn tay nữa. Và tất nhiên, con và bố vẫn rất khỏe mạnh.

Thế nên, mẹ đừng quá lo lắng, mà hãy giữ gìn sức khỏe và tập trung cho công việc nhé. Con biết chắc hẳn giờ này mẹ đang rất mệt mỏi và nhớ nhà. Con và bố cũng nhớ mẹ lắm. Thế nhưng chúng ta phải cùng nhau cố gắng vượt qua. Con tin rằng, rồi chúng ta sẽ chiến thắng được đại dịch lần này một cách thành công. Chờ đến ngày đó, con và bố sẽ đến bệnh viện đón mẹ về nhà. Mẹ phải hứa với con là luôn giữ gìn sức khỏe và lạc quan lên. Mẹ nhé?

Con gái yêu của mẹ

Viết thư cho mẹ về đại dịch Covid 19 - Mẫu 2

Quảng Ninh, ngày... tháng... 2020

Mẹ yêu quý!

Đã lâu lắm rồi con không viết thư gửi mẹ một phần vì công việc bận rộn một phần cũng vì con còn quá vô tâm chưa thực sự quan tâm đến mẹ.

Dạo này mẹ ở nhà có khỏe không, công việc đồng áng ở nhà vẫn tốt chứ ạ. Công việc con trên này vẫn bình thường, tuy nhiên do dịch Covid nên cũng bị ảnh hưởng đôi chút. Mẹ ở nhà ra khi đi ra ngoài nhớ đeo khẩu trang và sát khuẩn tay nhé, dịch Covid này rất nguy hiểm nên ở đây con rất lo lắng cho mẹ. Mỗi khi xem thời sự thấy những thông tin có người bị nhiễm Covid ở gần khu vực nhà mình lòng con lại bộn bề lo âu. Chỉ mong dịch chóng qua để mọi người được an toàn và khôi phục lại kinh tế.

READ  Mẫu Biên bản làm việc được dùng nhiều nhất

Gần đây con được công ty cho làm việc ở nhà, Mẹ đừng lo tuy làm ở nhưng con vẫn hoàn thành tốt công việc và đảm bảo được cuộc sống của mình. Ở trên này các cô chú ở phường rất tốt, thường xuyên nhắc nhở tuyên truyền để mọi người cùng chung tay chống dịch bệnh nên công tác phòng chống dịch ở chỗ con ở luôn được đảm bảo. Con cũng ít đi ra ngoài và tiếp xúc nơi đông người, thi thoảng con đi chợ và mua đồ ăn đủ cho cả tuần luôn.

Hiện nay cả nước đang chung tay chống lại Covid nên con cũng chỉ muốn góp một phần nhỏ bé của mình nhằm nâng cao ý thức, phòng chống sự lây lan của dịch bệnh. Hy vọng tới đây cùng với sự hỗ trợ tích cực của nhà nước, cả nước mình sẽ chiến thắng được dịch bệnh Covid để con có thể yên tâm công tác hơn vì con biết mẹ sẽ luôn được khỏe mạnh.

Cuối thư con xin chúc mẹ có thật nhiều sức khỏe để luôn là chỗ dựa vững chắc cho con gái yêu nhé. Cả nhà mình cùng quyết tâm chung tay đẩy lùi dịch Covid mẹ nhé. Con yêu mẹ!

Ký tên

Con gái yêu

Hoàng Hà

Viết thư gửi Con gái về đại dịch Covid 19

Con gái yêu quý!

Suốt mấy hôm nay, ba mẹ cùng con gái đứng trước vấn đề hết sức “đau đầu”: Con nên trở về Việt Nam hay ở lại Mỹ?

Thú thật, ba mẹ không có nhiều thông tin về tình hình dịch bệnh Covid-19 ở nước Mỹ xa xôi. Nhưng với kinh nghiệm và vốn sống của mình, ba mẹ có đôi lời với con thế này. Ngày 11-3, lần đầu tiên Tổ chức Y tế thế giới (WHO) đã tuyên bố dịch bệnh Covid-19 là “đại dịch”. Theo Tạp chí Time cùng ngày, toàn thế giới đã ghi nhận hơn 126.000 ca bệnh ở hơn 110 quốc gia và vùng lãnh thổ. Như vậy, khắp thế giới đều có dịch bệnh thì không có nơi nào là chỗ trú ngụ thực sự an toàn cả.

Con gái đang du học ở nước Mỹ. Trước khi lên đường trở về nhà (trong ngắn hạn), chúng ta sẽ cùng nhìn nhận cách thức ứng phó với dịch bệnh của quốc gia này. Sáng 12-3, Tổng thống Donald Trump đã tuyên bố: “Để ngăn các ca nhiễm mới vào Mỹ, chúng ta sẽ ngừng tất cả hoạt động đi lại từ châu Âu đến Mỹ trong 30 ngày tới”. Trước đó, nhà chức trách cũng đã cấm các chuyến bay từ Mỹ đến Nhật Bản, Hàn Quốc; yêu cầu tất cả mọi người trở về từ Trung Quốc, Iran, Hàn Quốc, Italia và các nước đã công bố dịch phải cách ly trong 14 ngày. Thế đó, nước Mỹ đã tự cách ly mình và sử dụng mọi biện pháp để phòng, chống lây lan dịch bệnh.

Trong trường hợp con gái bị nhiễm bệnh thì nền y tế của nước Mỹ vẫn khiến cho ba mẹ yên tâm, cộng với việc nhà trường đã mua bảo hiểm y tế trong 8 tháng học tập trung cũng vơi bớt nỗi lo lắng về chi phí điều trị, chăm sóc… Ngoài ra, trường đại học của con gái cũng đã nhanh chóng chuyển sang chế độ học online, không phải đến trường, tụ tập nơi đông người.

Đó là những tin tức ấm lòng.

Còn trong trường hợp con gái trở về nước thì sao nhỉ? Chặng đường con di chuyển đến sân bay đông người, rồi lên máy bay, bay suốt hơn 30 giờ, buộc phải hít thở chung bầu không khí với những người chẳng may đã nhiễm bệnh… thì quả thật rất đáng lo ngại. Lại còn thời gian quá cảnh, rồi phải tự cách ly 14 ngày, ngay khi bước chân xuống sân bay Tân Sơn Nhất… Lỡ may dịch bệnh kéo dài thì con rất khó xin visa quay trở lại giảng đường.

Ôi chao, chuyến trở về của con gái trong giả định có quá nhiều rủi ro, không thể lường trước!

Thêm nữa, ở Việt Nam, con gái sẽ tiếp tục học online nhưng múi giờ đã thay đổi, sẽ rất mệt nhọc, không thể tiếp thu kiến thức một cách tốt nhất.

Con gái đã trưởng thành. Ba mẹ tôn trọng và trao cho con quyền tự quyết định việc này. Thế nhé, con đang ở nơi đất khách quê người, nên ba mẹ hết sức lo lắng. Tuy nhiên, ba mẹ vững tin con sẽ vượt qua thời khắc khó khăn này.

[external_link offset=1]

Chỉ mong sao mọi sự bình yên!

Viết thư cho em gái để chia sẻ trải nghiệm của mình về đại dịch COVID-19

Em gái yêu dấu của chị!

Lời đầu thư, chị muốn gửi lời hỏi thăm sức khỏe đến em. Đã lâu rồi, chị em mình không dành thời gian để trò chuyện với nhau qua những lá thư tay. Đúng là sự hiện đại của công nghệ đã khiến chúng ta lười đi phải không em? Vậy nên, hôm nay, chị muốn viết cho anh một lá thư để chia sẻ cho em để chia sẻ đôi điều. Chị tin chắc rằng, khi đọc lá thư này, em sẽ cảm nhận được sự trân trọng của chị dành cho em, cũng như có thời gian để suy ngẫm về những điều chị sắp chia sẻ.

Thời điểm chị viết lá thư này là những ngày mà đất nước mình cùng với cả thế giới đang phải đối mặt với đại dịch Covid-19. Một đại dịch khủng khiếp đã cướp đi tính mạng của hàng nghìn người. Nhưng trong cơn đại dịch khủng khiếp này, chị đã học được rất nhiều bài học có ý nghĩa. Đại dịch không chỉ gây ra những thiệt hại về tính mạng con người và lợi ích kinh tế. Hãy thử nhìn theo chiều hướng tích cực, nó cũng để lại cho con người nhiều bài học nhận thức.

Đầu tiên, Covid-19 đã giúp chúng ta nhìn nhận lại thái độ sống của bản thân. Trong cuộc sống, chắc hẳn nhiều người luôn lấy lý do rằng còn rất nhiều thời gian để thực hiện việc này, việc kia để trì hoãn công việc mà mình muốn làm lại. Chỉ khi đại dịch xảy ra và cướp đi tính mạng của quá nhiều người trong phút chốc, con người mới nhận ra, sự sống thật ra quá ngắn ngủi. Thời gian mà chúng ta cho rằng vẫn còn nhiều ấy rồi đến một lúc nào đó sẽ chẳng còn. Từ đó, chúng ta biết trân trọng thời gian hơn, biết cố gắng để sống hết mình.

Em gái yêu quý của chị, có lúc nào em có thấy thời điểm cách ly toàn xã hội đã trôi qua thật vô nghĩa không? Rất nhiều người đã luôn cảm thấy bức bối và khó chịu khi phải ở trong nhà quá nhiều. Họ bị mắc kẹt trong chính ngôi nhà của mình khi không biết phải làm gì trong một ngày. Hoặc họ phải lặp đi lặp lại những công việc giống nhau liên tiếp qua các ngày. Riêng với chị em mình thì không như vậy. Chúng ta đã có những phút giây thật ý nghĩa bên bố mẹ phải không? Em đã có thời gian chơi cờ cùng bố - điều mà em luôn khao khát trước đây, nhưng vì bố quá bận rộn công việc mà không có thời gian chơi cùng em. Còn chị cũng được học hỏi từ mẹ cách làm bánh, nấu ăn. Cả gia đình mình đã có những bữa cơm thật đầm ấm, những phút giây trò chuyện thật vui vẻ. Cách ly xã hội đã giúp mỗi người biết tận hưởng cuộc sống và nhận ra rằng gia đình vô cùng quan trọng. Hạnh phúc đôi khi cũng đến từ những điều giản đơn. Và tình cảm gia đình là điều quan trọng nhất đối với con người.

Cuối cùng, trong đại dịch, chúng ta cũng đã nhận ra được một vấn đề vô cùng quan trọng với thế giới - ô nhiễm môi trường. Nhiều thành phố sau khi tiến hành giãn cách xã hội đã giảm thiểu được lượng ô nhiễm không khí. Nhiều dòng sông cũng trở nên xanh trong hơn. Quan trọng nhất, con người đã nhận thức được tầm quan trọng của thiên nhiên và có ý thức bảo vệ hơn. Vấn đề bảo vệ môi trường là một vấn đề luôn luôn nóng bỏng, nhưng phải trong đại dịch, chúng ta mới ý thức về nó hơn.

Còn rất nhiều bài học mà chị đã nhận ra sau đại dịch, nhưng trên đây là những điều quý giá nhất. Chị hy vọng, khi đọc lá thứ này, em sẽ hiểu được những điều mà chị muốn chia sẻ.

Cuối thư, chị chúc em học tập thật tốt, nhớ nghiêm túc chấp hành các biện pháp phòng dịch. Chị và em hãy cùng đặt niềm tin vào đất nước với quyết tâm chiến thắng đại dịch.

Chị gái của em

Hà Trang

Nguyễn Hà Trang

Viết thư cho chị gái về đại dịch COVID-19

Viết thư chị gái về đại dịch Covid 19 - Mẫu 1

Hà Nội, ngày 12 tháng 1 năm 2021

Gửi chị gái mến yêu của em!

Vậy đó mà đã gần một năm kể từ ngày chị sang Nhật Bản du học, đây là lần đầu tiên chị xa nhà lâu đến vậy, lại trong tình hình dịch bệnh Covid đang hoành hành như hiện nay, em và mọi người ở nhà đều lo lắng và nhớ thương chị thật nhiều.

Qua chương trình thời sự hàng ngày, em được biết Nhật Bản cũng là một trong những quốc gia phải chịu tác động nặng nề của dịch bệnh. Ở bên đó, chị cố gắng học tập tốt và đặc biệt phải chăm sóc tốt cho sức khỏe của mình nhé. Covid 19 đã lây lan và gây ra những hậu quả nặng nề cho toàn nhân loại trong suốt năm 2020 vừa qua. Dịch bệnh Covid lây lan rất nhanh và gây ảnh hưởng trực tiếp đến hệ hô hấp của con người, vì vậy chị hãy hạn chế ra ngoài khi không cần thiết nhé.

Khi đi học và ra ngoài chị nhớ mang theo khẩu trang, nước rửa tay và giữ khoảng cách an toàn để tránh lây lan dịch bệnh nhé. Ở nhà mọi người đều chấp hành nghiêm chỉnh những quy định về cách li của nhà nước, không những thế, bố còn thực hiện khai báo tình trạng sức khỏe của các thành viên trong gia đình.

Do ảnh hưởng của dịch bệnh, công việc của bố mẹ bị gián đoạn suốt 2 tháng, tình hình kinh tế gia đình mình cũng có ít nhiều biến động nhưng em vẫn thấy may mắn, hạnh phúc vì mọi người đều khỏe mạnh và cùng nhau vượt qua giai đoạn khó khăn này. Chị ở bên đó cũng phải mạnh khỏe nhé.

Thư cũng đã dài rồi, em cũng xin dừng bút tại đây. Chị cố gắng giữ gìn sức khỏe, học tập tốt nhé. Cả nhà thương và mong tin chị.

Em gái của chị!

Ngọc Hà

Viết thư chị gái về đại dịch Covid 19 - Mẫu 2

Gửi chị gái yêu thương của em!

Năm 2020 vừa qua, Việt Nam và thế giới đã phải trải qua những ngày tháng khó khăn khi phải đối mặt với đại dịch Covid-19. Khi nhiều nước lựa chọn kinh tế, thay vì an nguy của người dân mà không có những biện pháp kiên quyết chống lại đại dịch. Thì chúng ta cảm thấy thật tự hào khi Việt Nam là một đất nước dám đặt sự an toàn của nhân dân lên trên lợi ích kinh tế.

Không chỉ gây ra những thiệt hại, mà nhìn nhận khách quan, Covid-19 cũng đem lại cho mỗi người thật nhiều trải nghiệm quý giá. Đối với chị em mình, đó sẽ là rất nhiều cái lần đầu tiên. Lần đầu tiên, cả gia đình mình cùng nhau nấu ăn. Lần đầu tiên, cả nhà mình cùng nhau ngồi xem một bộ phim… Em tin chắc đó sẽ là những kỉ niệm đẹp đẽ nhất đối với gia đình mình.

Nhưng, điều khiến em cảm thấy trân trọng và ngưỡng mộ nhất. Đó là bài học về tinh thần đoàn kết của người dân Việt Nam. Đất nước ta vốn là một dân tộc có truyền thống đoàn kết. Trong quá khứ, nhân dân ta đã từng đoàn kết chống lại biết bao nhiêu kẻ thù xâm lược để giành lại nền hòa bình. Đến hôm nay, tinh thần đoàn kết ấy lại một nữa chứng tỏ sức mạnh to lớn của nó để giúp Việt Nam chiến thắng đại dịch Covid-19. Ngay từ khi nước ta có ca nhiễm đầu tiên cho đến thời điểm số người nhiễm bệnh lên tới hàng chục, hàng trăm người. Từ các cấp chính quyền đến người dân đều thể hiện được tinh thần đoàn kết một lòng. Những quy định nghiêm ngặt của Nhà nước về việc phòng chống dịch bệnh lập tức được ban hành. Những người dân từ người già đến trẻ nhỏ đều nghiêm chỉnh chấp hành các quy định: như đeo khẩu trang khi đi đến nơi công cộng, thường xuyên rửa tay bằng nước sát khuẩn, hạn chế đi ra nơi đông người… Đặc biệt, trong thời điểm cả nước thực hiện giãn cách xã hội, toàn dân đều nghiêm chỉnh chấp hành. Nhiều bác sĩ dù còn trẻ hay đã về hưu đều sẵn sàng xung phong lên tuyến đầu chống dịch, thậm chí còn có cả những sinh viên của ngành y cũng sẵn sàng giúp sức. Những cây ATM gạo, ATM khẩu trang hay địa điểm phát thực phẩm miễn phí... được tạo ra không chỉ chứng tỏ tấm lòng tương thân tương ái mà còn là sự đoàn kết của toàn dân quyết đẩy lùi đại dịch… Bản thân một sinh viên như em, khi tham gia vào những công việc này, em cảm thấy vô cùng hạnh phúc và tự hào.

Đại dịch đã giúp chúng ta cũng nhận ra được những tình cảm thật tốt đẹp. “Không ai bị bỏ lại phía sau” - đó là câu khẩu hiệu mà mọi người dân Việt Nam đều biết đến. Sự đoàn kết xuất phát từ trên dưới một lòng đã đem lại sức mạnh to lớn. Việt Nam tự hào khi được đánh giá là một nước kiểm soát tốt dịch bệnh. Tuy còn một bộ phận không nhỏ những người vì lợi ích cá nhân mà bỏ qua lợi ích dân tộc. Nhưng tựu chung lại, dân tộc Việt Nam vẫn thể hiện được một tinh thần đoàn kết, trên dưới một lòng chống lại dịch bệnh Covid-19. Ai cũng đã hiểu được đây là một cuộc chiến dài ngày và cần phải có sự đoàn kết mới có thể chiến thắng được trận chiến này.

“Chống dịch như chống giặc” - cuộc chiến này vẫn còn lâu dài. Em và chị hãy cùng nhau góp một phần nhỏ bé của mình vào công tác phòng chống dịch bệnh. Thật hy vọng rằng đất nước mình sẽ sớm được bình an, chị nhỉ?

Cuối thư, em muốn chúc chị học tập tốt và giữ gìn sức khỏe!

Em gái của chị

Lan Anh

Nguyễn Lan Anh

Viết thư cho bố để chia sẻ trải nghiệm của mình về đại dịch COVID-19

Viết thư cho bố về đại dịch Covid-19 - Mẫu 1

Đà Nẵng, ngày … tháng … năm …

Bố kính mến!

Tính đến hôm nay, đã tròn một tháng con chưa được gặp bố rồi. Con nhớ bố nhiều lắm, nên đã viết bức thư này.

Từ khi đại dịch Covid-19 nổ ra, đã khiến mọi người rơi vào lo lắng, khủng hoảng. Mọi chuyện bị xáo trộn hết cả. Nếu không phải do nó, thì một tuần trước bố đã được trở về nhà sau chuyến công tác dài ngày rồi.

Do dịch bệnh, nên cả con và mẹ không phải đến trường mà học ở nhà. Tuy có nhiều khó khăn, bất tiện, nhưng con và mẹ vẫn khỏe. Những khuyến cáo của bộ y tế, con đã học thuộc lòng. Mẹ còn in ra dán trước cửa để chắc chắn sẽ không quên nữa. Con tin rằng, nếu mọi người đều làm như vậy, thì chúng ta sẽ nhanh chóng đẩy lùi được dịch bệnh mà thôi.

Mẹ bảo, bố chỉ cần ở trong trại cách ly thêm 7 ngày nữa thôi là sẽ được về nhà. Con biết ở trong đấy, bố rất lo lắng và nhớ nhà. Nhưng mà bố hãy cố lên nhé. Bố cứ nghỉ ngơi thật tốt, đừng suy nghĩ quá nhiều. Chỉ cần nghe theo các bác sĩ, tuân thủ đúng những yêu cầu thì mọi chuyện sẽ tốt lên mà thôi. Rồi bố sẽ về nhà, cả gia đình mình sẽ đoàn tụ bên nhau thật hạnh phúc. Bố hứa với con nhé!

READ  Chuyện người con gái Nam Xương – Wikipedia tiếng Việt

Con trai của bố

Minh

Bùi Hoàng Minh

Viết thư cho bố về đại dịch Covid-19 - Mẫu 2

Hồ Chí Minh, ngày .. tháng ... năm 2020

Gửi bố yêu quý của con!

Có lẽ bố rất bất ngờ khi nhận được lá thư này của con bố nhỉ? Con biết rằng, công việc của bố rất bận rộn, nhưng con mong rằng bố sẽ dành chút thời gian đọc hết lá thư này của con bố nhé!

Những ngày qua, báo đài và mọi người xôn xao rất nhiều về đại dịch Covid-19, và con chắc rằng, bố cũng đã biết đến nó. Và con chắc rằng, nó thực sự là một mối nguy hiểm vô cùng to lớn đối với chúng ta. Chính con virut ấy đã khiến hàng triệu người trên thế giới qua đời, và thêm hàng chục triệu người khác đang phải đối mặt với nguy hiểm. Thế nhưng, ở nước ta, có nhiều người vẫn chưa thực sự hiểu được sự nguy hiểm của nó. Có một số người, khi đến nơi công cộng vẫn không mang khẩu trang, thường xuyên đi chơi, đi du lịch khắp nơi với lịch trình dày đặc trong thời gian nhạy cảm này. Chính họ đã tạo nên một luồng nguy hiểm đang lớn dần lên từng ngày trong xã hội.

Vậy nên, mỗi khi bố đi làm, con luôn lo lắng rất nhiều. Vì con biết đặc thù công việc của bố, khiến bố phải tiếp xúc với rất nhiều người mỗi ngày. Bố phải trao đổi, ngồi gần thậm chí là tiếp xúc trực tiếp (bắt tay) với họ. Điều này vô tình khiến bố dễ tiếp xúc với mầm bệnh hơn. Và con cũng biết rằng, công việc của bố thực sự rất vất vả, ngày nào khi trở về nhà, trông bố cũng thật mệt mỏi, đôi khi quên cả việc rửa tay trước khi ăn cơm.

Thế nhưng, con vẫn muốn bố giữ với con một lời hứa. Rằng bố sẽ luôn làm đúng theo những lời khuyên của bộ y tế về phòng chống lây lan virus Covid. Như luôn đeo khẩu trang khi ở nơi công cộng, thường xuyên rửa tay, sát khuẩn, hạn chế tụ tập nơi đông người… Để dù vất vả, nhưng bố vẫn sẽ luôn khỏe mạnh ở bên cạnh con, không phải rời đi cách li ở một nơi xa khác, hay chịu mệt mỏi do virut hành hạ.

Bố nhé!

Con gái yêu của bố

Viết thư cho bố về đại dịch Covid-19 - Mẫu 3

.. Ngày... tháng.... năm

Bố yêu quý!

Ở nơi Thiên Đường bố có khoẻ không? Bố có nhớ con không? Nếu có, bố hãy gửi ánh sao băng bay về cho con biết nhé!

Vậy là Tết này bố không còn về sum họp cùng con, cùng gia đình thân yêu nữa rồi. Thời gian thấm thoát thoi đưa, đến nay đã hơn 300 ngày, nỗi đau trong con vẫn còn như mới hôm qua và không khi nào con thôi nhớ bố!

Bố ơi! Kể từ khi bố ra đi, con virus nCoV đã làm cho thế giới bước vào một thời kỳ đại dịch. Số người chết đã lên tới hơn 1,7 triệu người, hơn 74 triệu ca nhiễm và số người nhiễm vẫn đang tiếp tục tăng. Nền kinh tế nhiều nước bước vào giai đoạn suy thoái trầm trọng.

Hồi đó, khi virus mới hình thành, bố đã nhận thấy điều bất thường ở một số ca bệnh viêm phổi không rõ nguyên nhân và cảnh báo mọi người chủ động phòng tránh. Ấy thế mà người ta lại vu oan cho bố là bịa đặt, là phát tán thông tin gây xáo trộn xã hội. Giờ thì họ đã sáng mắt ra rồi đấy! Số ca lây nhiễm tăng kinh khủng, bệnh viện quá tải phải cấp tốc xây dựng bệnh viện dã chiến ở nhiều nơi, khẩu trang, dung dịch sát khuẩn, đồ bảo hộ, thuốc men, máy thở, … trở nên khan hiếm và đắt đỏ. Nếu như ngay từ ban đầu họ phối hợp với bố để tìm hiểu căn bệnh thì đâu đến nỗi lây lan ra toàn cầu như bây giờ, nếu như họ … thì bố đâu có … Con thật thấy giận họ vô cùng, vì sự vô tâm đến vô lý của họ đã để cho con virus tàn ác kia cướp mất người bố thân yêu của con và hàng triệu người trên thế giới.

Bố biết không, cứ mỗi tối thứ bảy con lại nhìn ra cửa để chờ bố về, nhưng chỉ có tiếng gió, tiếng xe, tiếng muỗi vi vu thôi bố ạ. Nước mắt con cứ thế tuôn rơi lã chã. Từ nay lấy ai chơi xe với con, ai nằm bên con, ai làm cái gối ôm cho con kể chuyện bla bla… Ai đèo con đi học, ai đá bóng cùng con mỗi chiều chủ nhật? Ai lấy thuốc cho con mỗi con khi ốm? Bố ơi! Bố ơi!

Bố thường dạy con phải biết mạnh mẽ khi đường đời nhiều đau thương, phải giữ tinh thần can trường trước bão tố cuộc đời. Bố hay nói rằng: Con người sinh ra không phải để tan biến đi như một hạt cát vô danh. Họ sinh ra là để in dấu lại trên mặt đất, in dấu lại trong trái tim người khác. Có thể bố đã đúng, khi việc bố làm đã in dấu lại trong trái tim hàng triệu người, với họ bố là người anh hùng giữa xã hội nhiễu nhương.

Bố kính yêu ơi! Con báo cho bố một tin vui là: Mẹ đã sinh được em bé rồi đấy, một bé trai rất kháu khỉnh và giống bố như đúc luôn. Đặc biệt là đôi mắt to tròn, đôi tay vẫy vẫy, miệng e e như đang gọi bố về. Một điều thật tuyệt vời phải không bố! Vậy là từ nay con đã có em, sau này em lớn con sẽ kể cho em nghe về bố, về một người hùng giữa đại dịch virus corona trong trái tim mọi người. Con sẽ thay bố chăm sóc mẹ, trò chuyện pha trò hài hước để mẹ luôn cười và vui sống nha bố!

Giờ này trên Thiên Đường xa xôi bố có lạnh lẽo lắm không? Con xin gửi đến bố ngàn nụ hôn để bố cảm thấy ấm lòng hơn nhé! Tuy đại dịch COVID-19 đã cướp đi người bố ngoài đời của con, nhưng không thể nào cướp đi người bố trong lòng con. Con xin hứa với bố con sẽ sống tốt, sống mạnh mẽ như những gì bố của con đã sống.

Cảm ơn bố, vì những gì bố đã làm cho con và cho cuộc sống này! Con yêu bố!

Con trai của bố

Viết thư gửi bố mẹ chia sẻ về đại dịch Covid 19

Hà Nội, ngày... tháng... 2020

Bố mẹ yêu quý!

Đã lâu lắm rồi con không viết thư gửi bố mẹ một phần vì công việc bận rộn một phần cũng vì con còn quá vô tâm chưa thực sự quan tâm đến bố mẹ.

Dạo này bố mẹ ở nhà có khỏe không, công việc đồng áng ở nhà vẫn tốt chứ ạ. Công việc con trên này vẫn bình thường, tuy nhiên do dịch Covid nên cũng bị ảnh hưởng đôi chút. Bố mẹ ở nhà ra khi đi ra ngoài nhớ đeo khẩu trang và sát khuẩn tay nhé, dịch Covid này rất nguy hiểm nên ở đây con rất lo lắng cho bố mẹ. Mỗi khi xem thời sự thấy những thông tin có người bị nhiễm Covid ở gần khu vực nhà mình lòng con lại bộn bề lo âu. Chỉ mong dịch chóng qua để mọi người được an toàn và khôi phục lại kinh tế.

Gần đây con được công ty cho làm việc ở nhà, bố mẹ đừng lo tuy làm ở nhưng con vẫn hoàn thành tốt công việc và đảm bảo được cuộc sống của mình. Ở trên này các cô chú ở phường rất tốt, thường xuyên nhắc nhở tuyên truyền để mọi người cùng chung tay chống dịch bệnh nên công tác phòng chống dịch ở chỗ con ở luôn được đảm bảo. Con cũng ít đi ra ngoài và tiếp xúc nơi đông người, thi thoảng con đi chợ và mua đồ ăn đủ cho cả tuần luôn.

Hiện nay cả nước đang chung tay chống lại Covid nên con cũng chỉ muốn góp một phần nhỏ bé của mình nhằm nâng cao ý thức, phòng chống sự lây lan của dịch bệnh. Hy vọng tới đây cùng với sự hỗ trợ tích cực của nhà nước, cả nước mình sẽ chiến thắng được dịch bệnh Covid để con có thể yên tâm công tác hơn vì con biết bố mẹ sẽ luôn được khỏe mạnh.

Cuối thư con xin chúc bố mẹ có thật nhiều sức khỏe để luôn là chỗ dựa vững chắc cho con gái yêu nhé. Cả nhà mình cùng quyết tâm chung tay đẩy lùi dịch Covid bố mẹ nhé. Con yêu bố mẹ!

Ký tên

Con gái yêu

Viết thư cho Ông chia sẻ về đại dịch COVID-19

Hà Nội ngày.... tháng.... năm....

Ông nội yêu quý của cháu!

Cháu là Bi - cháu trai bé nhỏ nghịch ngợm của ông đây ạ.

Không giống mọi năm, năm qua cháu được về thăm ông bà đúng một lần bởi đại dịch Covid-19 hoành hành. Mặc dù thông qua công nghệ hiện đại, cháu vẫn nhìn thấy ông hằng ngày qua trò chuyện trực tuyến nhưng điều đó không khiến cháu bớt nhớ khuôn mặt hiền hậu và giọng nói trầm ấm của ông.

Cháu thích mê được về quê để được ông đưa đi chơi, đi thả diều, đi đào giun câu cá hay khám phá ti tỉ thứ cây trong vườn. Thế nhưng, dù vậy, anh em cháu và bố mẹ vẫn không thể về quê thường xuyên như trước bởi đại dịch Covid-19 đang reo rắc nguy hiểm khắp nơi.

Dịch bệnh này đã trở thành nỗi ám ảnh với người dân thế giới trong suốt năm 2020 bởi khả năng lây lan chóng mặt, cướp đi sinh mạng của hàng triệu người mà hiện nay vẫn chưa có dấu hiệu ngừng lại. Nước ta cũng đã có hơn 1000 người nhiễm phải Covid-19, nhưng thật may là nhà nước đã nhanh chóng có những biện pháp ngăn ngừa, cách ly để kiểm soát tình hình dịch bệnh. Nhờ vậy mà cuộc sống của chúng ta cơ bản vẫn ổn định và an toàn.

Điều tuyệt vời hơn nữa là Việt Nam chúng ta còn tự mình điều chế được vắc-xin Covid-19 và đang trong giai đoạn tiêm thử nghiệm trên người. Cháu hy vọng loại vắc-xin này sẽ góp phần to lớn vào việc đẩy lùi tiến tới chấm dứt đại dịch.

Mấy hôm nay cháu nghe bố mẹ nói ông bị ốm mệt nên cháu rất lo lắng, chỉ muốn về quê thăm ông ngay lập tức. Cháu rất thương ông nhưng cháu đang cố gắng tuân thủ theo những yêu cầu, lời khuyên của ngành y tế rằng phải hạn chế tối đa việc di chuyển, tập trung nơi đông người trong thời gian này. Cháu vẫn đeo khẩu trang, rửa tay sát khuẩn thường xuyên khi đi học và nhắc nhở em gái cũng làm như thế. Tất cả chúng ta cần đồng lòng thực hiện các biện pháp phòng ngừa thì mới tăng cơ hội chiến thắng dịch bệnh phải không ông?

Vậy nên ở nơi quê nhà, cháu mong ông chịu khó ăn uống đúng giờ, nghỉ ngơi nhiều hơn để mau khỏi ốm. Việc giữ gìn sức khỏe đặc biệt quan trọng để phòng ngừa dịch bệnh đấy ông ạ.

Cháu hy vọng dịch bệnh Covid-19 sẽ lắng xuống để cháu được về với ông trong dịp Tết Nguyên đán sắp tới. Ông sẽ cho cháu đi mua cành đào rực rỡ và dạy cháu cách gói bánh chưng nữa nhé!

Cháu trai yêu quý của ông

Trịnh Trần Phương Tuấn

Viết thư cho bà để chia sẻ trải nghiệm của mình về đại dịch COVID-19

Viết thư cho bà về đại dịch Covid-19 - Mẫu 1

Khu Cách Ly, ngày ... tháng 12 năm 2021

Bà kính yêu!

Hôm nay bà có khỏe không? Có ăn được nhiều cơm không? Thời tiết đã vào đầu đông, trời rất lạnh và khô, bà nhớ mặc thêm áo và uống nước ấm nhiều vào nhé!

Con ở trong này vẫn ổn, vẫn được các cô chú phục vụ chu đáo và tận tình. Cơm ăn ngày ba bữa, quần áo đủ mặc, khẩu trang đeo thường xuyên chỉ trừ lúc ăn uống. Cứ hai ba ngày các bác sĩ trong trang phục bảo hộ kín mít từ đầu tới chân lại đến lấy máu của con một lần để xét nghiệm. Thật may mắn là cho tới nay con vẫn âm tính với virus corona.

Ban đầu khi mới nhận được lệnh cách ly con cũng hoang mang và lo sợ lắm bà ạ! Không biết rồi đây mình có bị bệnh hay không? Có thể chiến thắng virus hay bị virus đánh gục,… Sự lo lắng thái quá đã làm con gầy đi trông thấy. Trải qua mấy ngày ăn ngủ, ngủ rồi lại ăn con được các bác sĩ tư vấn rằng: cứ bình tĩnh, luyện tập thể dục và ăn uống đủ chất để nâng cao sức khỏe thì sẽ đánh bại virus thôi. Con nghe vậy cũng an tâm phần nào.

Ở khu cách ly này, mỗi người ở một phòng thật thoải mái và rảnh rang. Con vẫn thường mở điện thoại xem báo, biết được tình hình dịch bệnh đang diễn ra rất căng thẳng. Mặc dù, chính quyền đã ban bố lệnh khẩn cấp phong tỏa toàn thành phố, nhưng số ca mắc không ngừng tăng lên. Chưa bao giờ trong thời gian ngắn mà số người bệnh lại nhiều như vậy, làm quá tải lên hệ thống y tế quốc gia. Các bệnh viện thiếu bác sĩ, thiếu khẩu trang, thiếu máy thở, thiếu đồ bảo hộ,… trầm trọng.

Hàng triệu người đã chết và hằng ngày đang có hàng nghìn người vẫn tiếp tục bị nhiễm virus corona nguy hiểm này. Vậy nên ở quê, bà cũng hãy cố gắng thực hiện theo những khuyến cáo của bộ y tế để giữ gìn sức khỏe của bản thân mình. Như hạn chế ra ngoài, tụ tập nơi đông người, luôn mang khẩu trang, thường xuyên sát khuẩn tay… Để chờ khi đại dịch qua đi, cháu và cả nhà sẽ về quê thăm bà ngay. Bà sẽ lại vuốt tóc cháu, thủ thỉ những câu chuyện từ ngày xửa ngày xưa. Bà nhé?

Cháu gái yêu quý của bà

Tú Anh

Viết thư cho bà về đại dịch Covid-19 - Mẫu 2

Bà nội yêu quý của cháu!

Cháu là ........ - cháu gái bé nhỏ của bà đây ạ. Cũng đã hơn 3 tháng cháu chưa được về quê thăm bà rồi. Không phải vì cháu không nhớ bà hay giận bà đâu bà ạ. Thật ra, cháu nhớ bà nhiều lắm. Cháu nhớ từng cái thơm má, từng cái vuốt tóc, từng lời thủ thỉ âu yếm của bà. Thế nhưng, dù vậy, cháu và bố mẹ vẫn không thể về quê thăm bà trong thời gian này được. Bởi đại dịch Covid-19 đang hoành hành khắp nơi, mang theo những nguy hiểm khôn lường.

Dịch Covid-19 bắt đầu xuất hiện ở nước ta từ dịp Tết Nguyên Đán, với khả năng lây lan chóng mặt. Nó khiến sức khỏe con người suy giảm nhanh chóng và dễ dẫn đến tử vong. Nước ta đã có hơn 1000 người nhiễm phải loại virus này rồi. Tuy nhiên thật may, là nhà nước đã nhanh chóng có những biện pháp ngăn ngừa, cách ly để kiểm soát tình hình dịch bệnh. Nhờ vậy, mà cuộc sống của chúng ta vẫn ổn định và an toàn. Và đó cũng chính là lý do suốt 3 tháng nay cháu và gia đình không về quê thăm bà. Dù rất nhớ và muốn chạy ngay đến bên bà, nhưng cháu vẫn cố tuân thủ theo những yêu cầu, lời khuyên của bộ y tế, rằng phải hạn chế tối đa việc di chuyển, tập trung nơi đông người trong thời gian này. Thế nên, bà đừng giận cháu bà nhé!

READ  TOP 15 Bài Phân tích 13 câu đầu Vội vàng HAY NHẤT
[external_link offset=2]

Ở quê, bà cũng hãy cố gắng thực hiện theo những khuyến cáo của bộ y tế để giữ gìn sức khỏe của bản thân mình. Như hạn chế ra ngoài, tụ tập nơi đông người, luôn mang khẩu trang, thường xuyên sát khuẩn tay… Để chờ khi đại dịch qua đi, cháu và cả nhà sẽ về quê thăm bà ngay. Bà sẽ lại vuốt tóc cháu, thủ thỉ những câu chuyện từ ngày xửa ngày xưa. Bà nhé?

Cháu gái yêu quý của bà

Viết thư cho anh trai để chia sẻ trải nghiệm của mình về đại dịch COVID-19

Viết thư cho anh về đại dịch Covid-19 - Mẫu 1

Huế, ngày … tháng … năm …

Anh Minh thân mến!

Hôm nay, sau khi biết tin Đà Nẵng tạm thời phong tỏa, nên anh không thể về nhà được. Mọi người ở nhà ai cũng lo lắng lắm, nên em liền viết thư cho anh.

Xem tivi và đọc báo, em hiểu được phần nào sự đáng sợ của virus Corona. Nó lây lan nhanh chóng và ảnh hưởng nặng nề tới sức khỏe của con người. Bất kì nơi đâu có sự hiện diện của nó, mọi người luôn sống trong thấp thỏm và lo sợ. Bây giờ, anh ở trong Đà Nẵng chắc cũng vậy nhỉ?

Ở nhà, mọi người đều ổn. Nhờ chính quyền kịp thời đưa ra các biện pháp ứng phó nên chưa có gì đáng lo cả. Quan trọng nhất chính là anh thôi đó. Ở Đà Nẵng, anh hãy cố gắng làm theo đúng mọi khuyến cáo của bộ y tế nha. Bình thường, anh là người năng động, thích đi đây đi đó. Nhưng thời gian này, anh cố gắng ở nhà để tránh bị lây bệnh. Tuy tù túng nhưng nó sẽ rất an toàn. Em tin rằng, chỉ cần mọi người đồng lòng thì dịch bệnh sẽ nhanh chóng bị đánh bại thôi.

Vậy nên anh hãy vững tin và giữ gìn sức khỏe nhé! Em và bố mẹ ở nhà chờ anh về đoàn tụ, mừng ngày nước ta đánh bại dịch Covid-19.

Em trai của anh

Hoàng Tú

Viết thư cho anh về đại dịch Covid-19 - Mẫu 2

Anh Huy thân mến!

Em là Long - em trai của anh đây. Chắc là anh rất bất ngờ khi nhận được bức thư này của em nhỉ? Vì bình thường em luôn rất lười viết. Thế nhưng hôm nay, em cầm bút lên, viết lá thư này gửi anh vì muốn được chia sẻ với anh đôi điều.

Chắc anh cũng biết, dạo gần đây, đại dịch Covid-19 đang hoành hành trên khắp thế giới, thu gặt vô số tính mạng của những con người vô tội. Khiến không biết bao người phải rơi vào cảnh tang thương. Mỗi khi nhìn thấy trên tivi hình ảnh những người dân đau khổ vì phải chia xa người thân, em lại không cầm được nước mắt. Chính vì thế, suốt mấy tháng nay, nước ta luôn trong trạng thái căng thẳng, ra sức thực hiện nhiều biện pháp để phòng tránh lây lan dịch bệnh. Sau thời gian đỉnh dịch, nước ta về cơ bản đã kiểm soát được tình hình, đưa cuộc sống của người dân về trạng thái ổn định thường ngày. Tuy nhiên, cũng vì vậy, có một bộ phận người dân thả lỏng quá mức, dễ đưa đến nguy hiểm. Và em nhận ra rằng, hình như trong đó có cả anh.

Em bắt gặp nhiều lần, khi cùng mẹ đi siêu thị, anh không mang khẩu trang. Anh cũng thường xuyên đi chơi liên tục đến những nơi đông người như quán cafe, rạp chiếu phim… và tất nhiên anh không mang theo khẩu trang. Anh cũng thưa dần những lần rửa tay, sát khuẩn khi đi từ bên ngoài về. Em biết, những điều đó chỉ là những vấn đề nhỏ nhặt, không mấy ai để ý và rất nhiều người bạn ngoài kia của anh cũng vậy. Nhưng em vẫn mong anh sẽ thay đổi những thói quen đó. Thực hiện đúng theo những khuyến cáo của bộ y tế. Vì ngoài kia, vẫn còn rất nhiều những nguy hiểm tiềm tàng của đại dịch Covid mà chưa ai kiểm soát hoàn toàn được. Trước hết để bảo vệ cho sức khỏe của chính ánh. Để anh mãi là người anh trai cao lớn, mạnh mẽ, làm tấm gương tốt và luôn bảo vệ cho em. Và sau nữa, là để bảo vệ cho tất cả những người thân, người bạn yêu quý hằng ngày luôn ở bên cạnh anh. Anh nhé!

Em tin chắc rằng anh sẽ làm được. Và tất cả chúng ta - đất nước Việt Nam sẽ cùng nhau vượt qua đại dịch Covid-19 này mà không để lại bất kì ai ở lại phía sau của dòng chảy thời gian.

Em trai của anh

Thư gửi người lớn về đại dịch COVID-19

Thư gửi những người lớn!

Hiện nay, trước tình trạng dịch bệnh do Virus corona tăng nhanh và diễn biến phức tạp. Chúng ta cần có những hiểu biết rõ ràng đề phòng chống dịch bệnh và ngăn chặn kịp thời sự gia tăng ngày một nhiều của đại dịch.

Theo số liệu mới thống kê tổng số ca nhiễm virus Corona mới trên toàn thế giới đã tăng lên trên 40.000 người, trong đó khoảng 3.300 người được xác nhận là khỏi bệnh nhưng cũng đã có hơn 900 người chết, chủ yếu ở Trung Quốc - quốc gia đang là tâm dịch. Ở Việt Nam đã có 16 ca nhiễm virus corona, và con số này vẫn tiếp tục gia tăng chưa có dấu hiệu dừng lại.

Chúng ta phải nắm kỹ được nguồn gốc cũng như các dấu hiệu của bệnh và cách phòng chống để đối phó với đại dịch này.

Virus corona (nCoV) là một loại virus đường hô hấp mới gây bệnh viêm đường hô hấp cấp ở người và cho thấy có sự lây lan từ người sang người.

Virus corona giống như MERS và SAR, tất cả đều có nguồn gốc từ vật chủ từ loài dơi. Virus corona là một họ virus lớn, phổ biến ở nhiều loài động vật khác nhau bao gồm lạc đà, mèo và dơi.

Virus này ban đầu xuất hiện từ nguồn động vật nhưng có khả năng lây lan từ người sang người. Điều quan trọng cần lưu ý là sự lây lan từ người sang người có thể xảy ra liên tục. Ở người, virus lây từ người này sang người kia thông qua tiếp xúc với dịch cơ thể của người bệnh. Tùy thuộc vào mức độ lây lan của chủng virus, việc ho, hắt hơi hay bắt tay có thể khiến người xung quanh bị phơi nhiễm.

Virus cũng có thể bị lây từ việc ai đó chạm tay vào một vật mà người bệnh chạm vào, sau đó đưa lên miệng, mũi, mắt họ. Những người chăm sóc bệnh nhân cũng có thể bị phơi nhiễm virus khi xử lý các chất thải của người bệnh.

Như vậy có 4 con đường lây lan của loại nCoV (corona) này

  • Thứ nhất, lây truyền qua không khí: tiếp xúc với nước bọt từ người ho, hắt hơi, rồi virus xâm nhập vào đường hô hấp.
  • Thứ hai, lây truyền trực tiếp khi tiếp xúc với người bệnh, bắt tay khi không thực hiện các biện pháp dự phòng như rửa tay...
  • Thứ ba, lây truyền khi tiếp xúc với các bề mặt bị nhiễm bẩn như bề mặt gỗ, đá, sắt, thép, vải,... có thời gian tồn tại khá lâu, khi con người sờ vào các bề mặt đó rồi đưa lên mắt mũi miệng dễ bị nhiễm.
  • Thứ tư, lây truyền qua đường phân, chủ yếu do chăm sóc người bệnh.

Theo ước tính, mỗi người mắc bệnh COVID-19 có thể lây cho ít nhất 3 hoặc 4 người khác. Thực tế cho thấy, cơ chế lây nhiễm của virus này gần giống với H1N1 hay cúm hơn là SARS. Nó có thể lây nhiễm ngay khi các triệu chứng vẫn còn nhẹ, thậm chí những người không có triệu chứng (không có dấu hiệu bị bệnh). Có nghĩa là những người này có thể truyền virus trước khi phát bệnh mà không phát hiện được. Bởi vậy, số ca nhiễm COVID-19 cứ liên tục tăng, một “sự lây lan chưa từng thấy”.

Vậy triệu chứng khi mắc bệnh do virus này như thế nào? Hãy chú ý sốt, ho và khó thở. Các triệu chứng này có thể xuất hiện từ 2 đến 14 ngày sau khi tiếp xúc nguồn bệnh. Tới khi khởi phát, nCoV có thể diễn biến đến viêm phổi nặng, suy hô hấp tiến triển và tử vong, đặc biệt ở những người có bệnh mạn tính, suy giảm miễn dịch.

Do đó để phòng chống dịch bệnh, chúng ta nên chú ý một số điều như sau:

  • Hạn chế tiếp xúc trực tiếp với người bị bệnh viêm đường hô hấp cấp tính; khi cần thiết phải tiếp xúc với người bệnh phải đeo khẩu trang y tế đúng cách và giữ khoảng cách khi tiếp xúc.
  • Giữ ấm cơ thể, vệ sinh cá nhân, rửa tay thường xuyên bằng xà phòng, súc họng bằng nước sát khuẩn miệng để phòng bệnh viêm phổi.
  • Cần che miệng và mũi khi ho hoặc hắt hơi, tốt nhất bằng khăn vải hoặc khăn tay để làm giảm phát tán các dịch tiết đường hô hấp.
  • Hạn chế tiếp xúc gần với các trang trại nuôi động vật hoặc động vật hoang dã.
  • Không đi du lịch đến các vùng có dịch bệnh. Hạn chế đi đến các nơi tập trung đông người. Trong trường hợp đi đến các nơi tập trung đông người cần thực hiện các biện pháp bảo vệ cá nhân như sử dụng khẩu trang, rửa tay với xà phòng…

Cháu hi vọng chúng ta có những hiểu biết về dịch bệnh này để không chỉ giúp bản thân mà còn cùng cả cộng đồng chung tay chống lại đại dịch do Virus corona gây ra cho nhân loại.

Một lần nữa cháu rất hi vọng mỗi chúng ta – những người lớn hãy chung tay tự bảo vệ sức khỏe vì một một thế giới không có dịch bệnh.

Ký tên

Trần Yến

Cách trình bày thư UPU lần thứ 50

Cách trình bày thư UPU - Mẫu 1

Họ và tên:........................................

Sinh ngày:.......................................

Dân tộc:...........................................

Địa chỉ: (lớp - trường - huyện (quận) - tỉnh (thành phố))

BÀI DỰ THI VIẾT THƯ QUỐC TẾ UPU LẦN THỨ..... – 

(Bài làm)

Cách trình bày thư UPU - Mẫu 2

BÀI DỰ THI VIẾT THƯ UPU LẦN THỨ......

(Đề bài: ....viết về cái gì.......)

Họ và tên:........................................

Sinh ngày:.......................................

Dân tộc:...........................................

Địa chỉ: ...........................................

Trường: ..........................................

Lớp.................................................

Ngày..... tháng.......năm........

Chú ý: thư UPU phải được viết trên giấy A4

Cách viết thư UPU

Bước 1: Xây dựng bài viết, Cách viết thư UPU.

  • Lập bố cục: Từng ý, từng đoạn liên kết nhau.
  • Tìm những chi tiết, hình ảnh, từ ngữ chính xác.
  • Tìm cách mở bài, kết bài sao cho tự nhiên, độc đáo, gây ấn tượng.
  • Tìm cách diễn đạt: Chú ý ngôn ngữ, sử dụng cách nói hình tượng, hình ảnh, các biện pháp tu từ, so sánh, cách đặt câu khẳng định, nghi vấn...

Bước 2: Viết theo dàn ý đã vạch ra.

Bước 3: Đọc, sửa chữa, hoàn chỉnh bức thư và cho vào phong bì thư.

Bước 4: Viết đầy đủ nội dung thông tin của Người gửi và Nơi nhận thư kèm mã bưu chính trên phong bì, dán kín và dán tem.

Bài thi viết thư UPU lần thứ 49 đoạt giải nhất

Bức thư đoạt giải nhất cuộc thi viết thư UPU 49 lần thứ 49, chủ đề "Em hãy viết thông điệp gửi một người lớn về thế giới chúng ta đang sống" thuộc về em Phan Hoàng Phương Nhi, học sinh lớp 7/2, trường Trường THCS Duy Tân, An Tựu, TP. Huế, Tỉnh Thừa Thiên Huế. Mời các bạn cùng theo dõi nội dung bài thi:

Bài mẫu Viết thư UPU lần thứ 50 năm 2021 về đại dịch Covid-19 (17 mẫu)

Bài mẫu Viết thư UPU lần thứ 50 năm 2021 về đại dịch Covid-19 (17 mẫu)

Ngày 5 tháng 1 năm 2020

Kính gửi mệ Lương bán xôi!

Mệ ơi, 10 năm nay con chỉ ăn sáng bằng xôi của mệ. Gần đây con càng quý mệ hơn và gọi mệ là "mệ Lương thông thái". Hôm nay con xin gửi mệ một lá thư để lan tỏa việc làm tử tế!

Mệ Lương bán xôi đắt khách kính mến!

Xôi mệ bán ngon, sạch sẽ nức tiếng thành phố. Sáng sáng, những vò xôi nóng hổi, khói bốc nghi ngút mùi đồng quê, tay mệ thoăn thoắt cho vào hộp xốp gài cái "cạch" rồi bỏ vào túi ni lông, không quên cho thêm cái muỗng nhựa. Hàng trăm đứa trẻ như con tung tăng vào lớp. Năm phút sau, tất cả nằm gọn trong thùng rác. Chúng con lại chờ đến sáng mai xếp hàng mua xôi, lòng thầm cảm ơn mệ bán xôi, tận tâm mà không hề biết mình đang bị đầu độc.

Kính gửi mệ Lương bán xôi ế khách!

Mệ ơi, con được học trong nhà trường điều này hay lắm. Mệ biết vì sao ở Việt Nam tỷ lệ người ung thư, nhất là trẻ em tăng cao không? Mệ biết vì sao trẻ em nam nữ tính hoá, trẻ em dậy thì sớm không? Có nhiều nguyên nhân ạ! Nhưng một trong những nguyên nhân cơ bản là do ăn uống. Việt Nam là một trong năm nước đứng đầu thế giới về sử dụng xốp, nhựa bừa bãi nhất. Trong xốp, nhựa tái chế có nhiều chất DOP, chì, cadimi sẽ hòa tan khi tiếp xúc với đồ nóng chứa axit, dầu ăn hay muối. Như vậy, mẹ con mình đang tiếp tay cho bệnh tật, mệ nhỉ! Nhớ hôm mệ dẫn con tới gặp mệ, con cứ sợ mệ la "trứng khôn hơn vịt". Nhưng mệ đã suy nghĩ rất lâu, rồi cầm tay con nói: "Mệ ít học, không biết điều này, mệ sẽ cố gắng thay đổi". Con biết ơn mệ vì đã nghe tâm sự, nguyện vọng của một đứa trẻ.

Rồi mệ bỏ hết tất cả hộp xốp và bao bì ni lông, chỉ dùng lá chuối hơ lửa để gói xôi. Con rất trân trọng nhưng nhiều phụ huynh và bạn nhỏ khác khó chịu vì sự bất tiện này. Gánh xôi của mệ ế khách trông thấy nhưng mệ vẫn kiên trì dùng lá gói xôi.

Thân thương gửi mệ Lương bán xôi đắt khách!

Một tuần sau mệ quay lại sử dụng túi ni lông. Con buồn, mệ vì đồng tiền mà bất chấp. Nhưng không, mệ bảo rằng: "Một thói quen xấu dễ hình thành nhưng rất khó sửa, bởi vậy, cần thời gian". Bước đầu, mệ thay hộp xốp bằng lá chuối, vẫn sử dụng túi ni lông xách ngoài, nhưng trong mỗi túi mệ đều bỏ thêm một lá thư do chính mệ viết đã photo thành nhiều bản.

"Con thân mến!

Mệ bán xôi ít học nhưng mệ biết sử dụng hộp xốp và bao ni lông đựng xôi nóng có hại cho sức khoẻ, về lâu dài còn gây bệnh vô sinh, ung thư, ngoài ra còn ô nhiễm môi trường. Hãy cùng mệ Lương bảo vệ các con và cả thế giới. Ngày mai con phải mang theo hộp sứ, hộp nhựa để đựng xôi rồi mệ Lương giảm giá nhé!

Ký tên

Mệ Lương bán xôi"

Đọc thư của mệ, con vô cùng xúc động. Ai có thói quen xấu khi sử dụng hộp xốp hay bao bì ni lông đều tan chảy trước lá thư của mệ. Quả nhiên gánh xôi mệ bán càng đắt khách hơn. Tiếng lành đồn xa, ai cũng muốn mua xôi của mệ để được trân trọng nhận lá thư tay.

Đa số mọi người đều đồng tính, khâm phục việc làm của mệ nhưng cũng có người trề môi: "Làm thế thì được gì?". Sao lại không được gì? Trước hết mệ đã làm tốt phần việc của mình, sau đó mệ cũng thông thái lan tỏa cho nhiều người biết tự bảo vệ mình khỏi chất độc có trong hộp xốp và bao ni lông, hơn tất cả là không tự biến mình thành "tội đồ" phá hủy môi trường của con cháu đời sau. Với con, mệ là siêu anh hùng giữa đời thường!

Con rất ngưỡng mộ mệ! Chúc mệ thật nhiều sức khỏe để tiếp tục bán xôi sạch cho chúng con!

Khách đặc biệt của mệ!

.................

Mời các bạn tải file tài liệu để xem thêm nội dung chi tiết[external_footer]

See more articles in the category: Học tập

Leave a Reply